Lễ Vu Lan (ngày rằm tháng Bảy âm lịch hằng năm) là một trong những ngày lễ chính của Phật giáo, xuất phát từ sự tích Bồ tát Mục Kiền Liên đại hiếu đã cứu mẹ mình ra khỏi kiếp ngạ quỷ (quỷ đói). Vu Lan trở thành ngày lễ hằng năm để tưởng nhớ công ơn cha mẹ và tổ tiên nói chung, nhắc nhở mỗi người biết trân trọng những gì mình đang có, nhắc nhở bổn phận làm con phải luôn nhớ đến công ơn sinh dưỡng của cha mẹ mà làm những việc hiếu nghĩa để thể hiện tình cảm và lòng biết ơn.
Trong kinh Phật có một câu chuyện về chàng thanh niên rất tôn kính Đức Phật. Mỗi ngày, chàng đều mang một nải chuối đến dâng cho Phật. Một hôm, chàng mang nải chuối về, treo lên xà nhà rồi có việc vội đi ngay, chưa kịp đến chùa. Người mẹ già ở nhà bị lòa, đụng vào nải chuối, làm rụng mất một quả. Bà mới nhặt lên, ăn quả chuối đó. Về nhà, chàng thanh niên trách mẹ vì đã ăn mất quả chuối cúng Phật. Bà mẹ buồn lắm nhưng không giải thích. Hôm sau, chàng mang một nải chuối khác đến chùa. Đức Phật mới hỏi: “Người đến đây làm gì?” Chàng trai đáp: “Con mang chuối đến dâng cho Phật.” Đức Phật nói: “Sao không dâng cho Phật ở nhà? Chàng trai ngạc nhiên: “Nhà con không có Phật, chỉ có mẹ già.” Phật bảo rằng: “Mẹ chính là Phật.”
Trong truyền thống đạo lý uống nước nhớ nguồn, ăn quả nhớ người trồng cây của dân tộc ta, báo hiếu, báo ân tổ tiên, ông, bà, cha, mẹ là một trong những cảm ơn quan trọng nhất trong cuộc đời mỗi con người.
Ngày lễ Vu Lan báo hiếu của Phật giáo đã trở thành ngày lễ mang đậm nét nhân văn, làm rạng rỡ đạo lý đền ơn đáp nghĩa của dân tộc.